Kỳ thực lần này thái tử điện hạ phái hắn đến, ngoài việc truyền đạt tin tức có người sắp đến mật thám kênh đào, còn ngầm muốn hắn điều tra vụ án quan muối gần đây có hay không liên quan đến hắn.
Giờ phút này hắn chủ động nói ra, hiển nhiên là để chứng tỏ lòng trung thành tuyệt đối với thái tử điện hạ.
“Lăng Trọng Khanh a Lăng Trọng Khanh! Khó trách thái tử điện hạ lại coi trọng ngươi đến vậy! Tương lai tiền đồ của ngươi thật sự không thể hạn lượng a!” Nói rồi, hắn lại nhìn với ánh mắt ngưỡng mộ mà hỏi: “Mấy vụ án quan muối trước đây, đều là ngươi làm?”
“Không sai.”
“Vậy hàng hóa kia đâu rồi?”
“Phơi khô, phân luồng, rồi cho người đáng tin mang đến các nơi bán lén với giá cao. Ta nào ngu ngốc đến mức đem mấy thứ dễ mất đầu ấy giữ lại không dùng?”
Dứt lời, hai người nhìn nhau, một lúc sau đồng thời cười vang sảng khoái.
Mấy ngày gần đây bị Vân Nguyệt chọc giận đến phát bệnh, nay có được chút vui vẻ, Lăng Trọng Khanh lập tức cảm thấy bệnh tình của mình thuyên giảm không ít.
“Vậy lần này tổng cộng có bao nhiêu?”
Lăng Trọng Khanh dùng lòng bàn tay giơ ra năm ngón, lại dùng mu bàn tay tiếp tục giơ năm ngón.
“Năm mươi triệu lượng?” Tào hộ vệ hỏi, song trong mắt hắn hiện rõ vẻ không hài lòng.
Nhìn ánh mắt ấy, Lăng Trọng Khanh liền biết hắn đang nghĩ gì.
“Nếu chỉ có năm mươi triệu lượng, ta cũng chẳng còn mặt mũi nào nói ra! Là hai triệu năm nghìn vạn lượng!”
“Cái gì?!”
Thấy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ta-vuong-gia-sung-the-dac-cong-xuyen-khong/2849468/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.