Đợi Hàn di nương lui xuống, Lăng Trọng Khanh liền hướng về phía Lăng tổng quản mà phân phó:
“Quan phục, đi cửa thành bắc.”
Khi Lăng Trọng Khanh đến cửa thành bắc Ký Châu, các quan viên phía dưới đã mặc chỉnh tề, xếp hàng chờ đợi từ sớm.
Tối qua, tào hộ vệ vừa mới tới báo rằng Tiêu Dao vương gần đây sẽ đến Ký Châu, không ngờ sáng nay vừa tờ mờ sáng đã có thông tri: Tiêu Dao vương hôm nay sẽ đến nơi.
Tiêu Dao vương tuy xuất thân thấp kém, nhưng nhiều năm qua lăn lộn giữa các hoàng tử và hậu cung, cũng đã thành thạo mọi điều trong chốn triều đình.
Hắn đối nhân xử thế ôn hòa, không tranh đoạt quyền lực, lại càng khiến người khác khó mà dò xét được lòng dạ. Cho nên trong khi ba vị hoàng tử khác đấu đá đến mức đầu rơi máu chảy, chỉ riêng hắn vẫn giữ được thân mình an ổn, chẳng bị cuốn vào vòng xoáy quyền lực.
Lâu dần, người trong triều liền phong cho vị hoàng tử này cái danh hiệu: Tiêu Dao vương.
Lần này, hắn thay mặt thái tử làm một việc lớn — đưa Lăng Thanh Vân vào cung làm trắc phi của thái tử — xem ra không phải chuyện nhỏ.
Mà Tiêu Dao vương lại có quan hệ không tệ với hầu hết các hoàng tử, cho nên cũng không lo việc hắn sẽ đứng nhầm phe, liên lụy đến Lăng gia. Vì vậy, nếu có thể gả Lăng Thanh Vi cho hắn làm trắc phi, e là một mình hắn cũng có thể kết nối được với hai vị hoàng tử.
Đến lúc ấy, để xem tên tả tướng kia còn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ta-vuong-gia-sung-the-dac-cong-xuyen-khong/2849493/chuong-123.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.