Hơn nữa, Bạch Cẩn Sơn là người cùng Xích Diễm sống lại, võ công kỳ dị, sớm đã đạt đến cảnh giới thái thượng trưởng lão của Thánh cung lam bào. Một nhân vật tầm cỡ như vậy lại không phát hiện ra có người đột nhập luyện đan thất của Tụ Bảo Đường trộm dược, kẻ đó nhất định có pháp lực tương đương với Xích Diễm, khó phân cao thấp.
Người này không trực tiếp giao đấu, chỉ lấy vật của nàng dẫn dụ nàng truy đuổi ra ngoài. Nếu nàng để lộ thực lực thì lại không ổn. Đã là hắn cố ý dụ dỗ nàng, vậy nàng nhất định có thể đuổi kịp.
Nghĩ đến đây, Vân Nguyệt lập tức ẩn giấu toàn bộ chân khí, thi triển thuật truy kích đặc công thời hiện đại, như gió lao ra ngoài. Vừa truy đuổi, nàng vừa thầm run trong lòng. Nàng đã tạo ra động tĩnh lớn đến vậy, thế mà Bạch Cẩn Sơn vẫn chưa đuổi đến, rốt cuộc là vì sao?
Dù có là thần tiên, khi đối mặt công kích, Bạch Cẩn Sơn cũng không thể hoàn toàn vô lực ngăn cản. Hơn nữa, Tụ Bảo Đường cao thủ đông đúc, không thể nào lại không phát ra chút động tĩnh. Vì vậy, khả năng duy nhất chính là: kẻ kia có thể xuyên qua kết giới Xích Diễm thiết lập, lại có thể dựng lên kết giới cấm chế ngăn Bạch Cẩn Sơn cùng người khác truy đuổi.
Kẻ trộm đan này hẳn là võ công cao tuyệt. Đến Huyễn Ảnh đại lục đã lâu như vậy, ngoài Xích Diễm, người lợi hại đến thế nàng vẫn là lần đầu tiên gặp. Còn chưa chính diện giao phong, Vân Nguyệt đã nhận
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ta-vuong-gia-sung-the-dac-cong-xuyen-khong/2849587/chuong-217.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.