“Nhất định phải mang nó đến Thích Già sơn – nơi Phật tổ tọa lạc, dùng Phật pháp vĩnh viễn trấn áp dưới chân núi, mỗi ngày đều phải tiếp nhận sự thanh tẩy của phật đà.”
“Tiểu nhân chỉ biết đến vậy, tuyệt đối không có nửa điểm dối trá.”
“Ngươi nói Hỗn Nguyên Thiên Tinh là vật chí âm chí tà?” Xích Diễm lập tức nắm lấy trọng điểm.
“Không sai. Tục truyền vào mấy chục triệu năm trước, khi trời đất vừa hình thành, thế gian lúc ấy hoàn toàn thuần khiết, bao gồm cả nhân loại và tiên giới.
Chỉ duy nhất có một nơi là nơi tà ác, dù không có nhân loại trú ngụ, lại tồn tại một viên ma thạch kết tụ tinh hoa trời đất mà thành – chính là Hỗn Nguyên Thiên Tinh.
Viên ma thạch này được xem là vật tà ác cực độ của thế gian, chính bởi vì nó tồn tại, nhân loại không còn thuần khiết nữa. Linh hồn và cốt tủy dần bị tà ác thẩm thấu, tiên giới cũng dần dần phân hóa, chia rẽ thành hai giới tiên – ma.
Có thể nói, Hỗn Nguyên Thiên Tinh chính là nguồn gốc làm vẩn đục linh hồn con người, là nguyên nhân sinh ra Ma giới. Chỉ khi đoạn tuyệt được gốc rễ này, thiên hạ mới có thể hồi phục sự thuần khiết tuyệt đối.”
“Nói xằng!” Vân Nguyệt thô lỗ cất tiếng mắng: “Chỉ là một khối đá nhỏ như vậy, dựa vào đâu mà nói nó là nguồn gốc của tà ác?
Dù cho ta hiện giờ thật sự mang nó đặt dưới Thích Già sơn, vậy thì ngươi có dám đối mặt với sự thật rằng chính ngươi từng chèn ép
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ta-vuong-gia-sung-the-dac-cong-xuyen-khong/2849654/chuong-284.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.