Mười vạn lượng. . . . . .
Hoa nương vừa nghe con số này, thật sự rất hưng phấn.
Đâu chỉ là hoa khôi, rõ ràng chính là Kim Phượng Hoàng, hôm nay được giá cao như vậy, về sau cũng sẽ không quá thấp.
Gương mặt cười đầy nếp nhăn, xoay người, nụ cười trên mặt, cứng đờ.
Trong lòng, nhất thời lạnh lẽo thấu xương.
Hỗn Thế Ma Vương (ma vương hại đời) này trở về từ khi nào?
Nàng nhớ, hắn đã đi đến kinh thành, không có ở huyện thành, mới sống chết ép Mị Nương đáp ứng.
Nhưng đâu nghĩ đến, Hỗn Thế Ma Vương này trở lại.
Cười, không hề thật lòng.
Gian nan bước đi, từng bước từng bước đi về phía nam tử, "Ai ôi, Chu thiếu gia, trở về từ khi nào, sớm biết, sớm biết Chu thiếu gia trở lại, nhất định đưa thiệp mời đến cho Chu thiếu gia, tối nay là ngày vui của Mị Nương, tại sao có thể không có Chu thiếu gia!"
Hoa nương nói xong, cười, cười còn khó coi hơn khóc.
Mười vạn lượng.
Phi. die<n da<n le>e quy>y don>n
Chu thiếu gia này, chỉ biết khai ngân phiếu khống (nói suông).
Ở huyện thành này, đêm đầu tiên của hoa khôi ở mỗi một kỹ quán, hắn đều đi đến đưa ra giá cao, nhưng, hoa khôi bị hắn làm bẩn, cũng không thấy hắn giao bạc.
Từ đầu hắn đã không muốn giao bạc.
Mà hoa khôi này, ở trong mấy ngày đó, đều sẽ bị hắn chơi đùa đến chết đi sống lại, hoa khôi da mịn thịt mềm, người nào không phải nghỉ dưỡng sức mấy tháng, mới có thể tiếp khách lần nữa.
Hắn quả thật chính
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ta-vuong-tuyet-sung-cuong-phi/1940401/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.