Đám hắc y nhân ở phía xa sững sờ một hồi sau đó liền kéo quân sang nhằm Cổ Long mà coi làm mục tiêu trọng điểm cần diệt trừ.
Nhíu mày, Cổ Long lao vào rừng trúc, thấy vậy, lũ hắc y nhân không do dự đuổi theo. Cổ Long vung kiếm chặt trúc, đường cắt bén nhọn khiến khoảng rừng trúc nhìn như những mũi chông được dựng sẵn để đón chờ kẻ địch sa vào. Điều động linh lực, Cổ Long khống chế những thanh trúc phi nhanh như tên bắn, tầng tầng lớp lớp những mũi chông nhọn hoắt nhanh chóng tiêu diệt đám hắc y nhân, trong nhất thời, tiếng kêu la thảm thiết của đám hắc y nhân vang vọng cả khoảng rừng.
Đoàn xe chỉ còn đối đầu với năm tên hắc y nhân, xem ra năm tên này đều là cao thủ trong bọn chúng. Cổ Long bước ra khỏi khu rừng trong sự sững sờ của đoàn xe và năm tên hắc y nhân còn lại, thấy Cổ Long không phải là người dễ đối phó, đám hắc y nhân lựa chọn rút lui.
Cả đoàn xe ba trăm người giờ chỉ còn chưa đầy ba mươi, thoát được kiếp nạn, ai nấy đều không khỏi thở phào. Một người trong số đó tiến về phía Cổ Long.
"Ta là Chương Nhất, đoàn trưởng Kim Ưng đoàn, đa tạ đạo trưởng ra tay tương trợ, Kim Ưng đoàn chúng ta nhất định hồi đáp, xin hỏi đạo trưởng quý tính đại danh?"
"Không cần thiết, bần đạo cũng chỉ là tự bảo vệ mình, Chương đoàn trưởng không cần khách khí." Cổ Long lắc đầu.
"Đạo trưởng khiêm tốn rồi, quả thật chúng ta đã
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tac-gia-dao-lon-tu-chan-gioi/2585829/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.