Trước mắt Tri Ngu không chỉ đối mặt với một khó khăn.
Nghe Thẩm Trăn đề cập đến, trong lòng nàng sao có thể không do dự?
Nàng vừa ăn sạch Thẩm Dục.
Về điểm này, sau này Thẩm Trăn muốn trở thành hoàng hậu của Thẩm Dục, thậm chí còn chủ động cai quản tam cung lục viện cho hắn, và Thẩm Trăn luôn cho rằng hai người họ đã từng viên phòng khi thành thân, cho nên đối phương chưa chắc đã để ý đến điểm này.
Nhưng nếu Tri Ngu nói thẳng ra ngay lúc này thì chắc chắn là đang khiêu khích Thẩm Trăn.
Nên nói gì và không nên nói gì, dù vừa mới tỉnh dậy đầu óc choáng váng nhưng Tri Ngu vẫn phân biệt được rõ ràng.
Chỉ là tình hình hiện tại trở nên rối ren, thậm chí Tri Ngu cũng mới tỉnh táo lại, căn bản không thể suy xét thấu đáo.
Nàng chỉ có thể do dự nói: “Chuyện này… về phía lang quân, ngài ấy…”
Đương nhiên Thẩm Trăn cũng nhìn thấy đầu ngón tay của vị phu nhân này siết chặt lấy chăn, do dự không chịu mở miệng.
Thẩm Trăn nghĩ, có lẽ Tri Ngu đã quên mất ban đầu nàng đã cưỡng ép gả cho lang quân như thế nào.
Mà người bị kẹp ở giữa luôn là Thẩm Trăn.
Chỉ cần nghĩ đến việc Tri Ngu lợi dụng mình mới có được Thẩm Dục, tâm trạng của Thẩm Trăn khó mà giữ được bình tĩnh.
Nhưng vì muốn vị phu nhân này nhượng bộ, nàng ta chỉ có thể giữ thể diện cho đối phương, uyển chuyển nói: “Chắc phu nhân cũng biết…”
Thẩm Trăn nhìn mỹ nhân đang ngồi trên giường,mái tóc đen dài
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tac-thanh-cho-phu-quan-voi-bach-nguyet-quang-cua-han/2759249/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.