Vĩnh Hòa năm thứ năm.
Hai năm sau khi rời khỏi am ni cô, Tri Ngu vô tình lại mơ thấy một nam nhân trong giấc mộng.
Ban đầu, dường như nàng bởi vì quá lâu mà không thể nhớ ra đối phương là ai.
Chỉ đến khi hắn từ từ nắm lấy con dao găm, mạnh mẽ nhét vào tay nàng, sương mù trên mặt hắn mới dần tan đi, lộ ra khuôn mặt tuấn tú phi phàm.
Nam nhân cúi thấp khuôn mặt tái nhợt, lẩm bẩm không ngừng với nàng.
“A Ngu, nàng giết ta, giết trái tim ta rồi…”
Tri Ngu vội vàng lắc đầu, trước khi nỗi kinh hoàng lớn ập đến, miệng không ngừng phủ nhận: “Không, ta không có…”
Nhưng rất nhanh, nàng vừa cúi đầu liền nhìn thấy con dao găm trong tay mình đã đâm vào tim đối phương.
Vết máu lớn trên ngực đối phương lập tức hiện rõ trong mắt nàng.
…
Khi Tri Ngu giật mình tỉnh dậy, nàng phát hiện mình đang gục trên bàn ngủ gật mà cũng mơ thấy một giấc mơ như vậy.
Nàng ngồi trên ghế ngây người thật lâu, mới dần nhớ ra mọi chuyện trong giấc mơ đã là chuyện của ba bốn năm trước.
Trước đây, dù không cố ý dò la, nhưng Tri Ngu biết Thẩm Dục nhất định đã phái người đi tìm nàng.
Có điều khuôn mặt nàng đã được trang điểm cho bình thường, vàng vọt, không còn xinh đẹp nữa, thân phận của nàng cũng đổi thành Uyển Nương, là một mẫu thân có nữ nhi.
Khác xa vạn dặm so với người mà bọn họ tìm kiếm.
Thế nên, dù bọn họ có đi ngang qua trước mặt nàng, cũng không bao giờ tìm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tac-thanh-cho-phu-quan-voi-bach-nguyet-quang-cua-han/2759317/chuong-113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.