Không gian nửa kín nửa hở mang một vẻ bí ẩn đặc biệt. Khi cánh cửa đóng lại, bên trong và bên ngoài như thuộc về hai thế giới khác nhau. Ở ngoài là sự ồn ào, huyên náo với tiếng bước chân qua lại không ngừng. Còn bên trong lại tĩnh lặng đến mức có thể cảm nhận rõ ràng từng hơi thở nhẹ nhàng của đối phương.
Nhịp thở đều đặn nhưng mang chút nóng bức, giống như cái không khí oi nồng bên ngoài.
Giang Tự không kịp tránh đi, mà thực ra cũng chẳng có nơi nào để tránh. Sau lưng cô là bức tường gỗ lạnh lẽo. Bàn tay của cô vẫn đặt trên đầu Diệp Tích Ngôn, cảm nhận rõ ràng những lọn tóc ướt sũng đang nhỏ nước khiến đầu ngón tay cô cũng thấm ẩm.
Lần này Diệp Tích Ngôn không thô lỗ hay vội vã như trước. Cô dịu dàng hơn, khẽ chạm nhẹ trước khi tiếp tục tiến gần hơn...
Ngoài kia trời vẫn chưa đến giờ lên đèn. Ánh hoàng hôn vàng rực phủ lên mọi thứ, ánh sáng dịu dàng tạo nên một lớp màn mờ ảo. Những nơi ánh sáng chạm đến đều như được bao phủ bởi một sắc ấm áp.
Nhưng trong buồng tắm nhỏ, cánh cửa đã chắn hết mọi ánh sáng bên ngoài để lại một góc tối mờ mịt, hoàn toàn tách biệt.
Không gian xa lạ tựa như chất xúc tác bùng lên những xúc cảm không thể đoán trước. Sự tiếp xúc thân mật là điều kiện kích thích mọi phản ứng cảm xúc. Tất cả đều diễn ra theo bản năng sâu thẳm trong lòng.
Thực ra ban đầu Diệp Tích Ngôn chỉ muốn Giang Tự giúp cô lau
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tai-do-xuan-quang-thao-tuu-dich-khieu-hoa-tu/1110541/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.