Câu hỏi đó không nhận được một câu trả lời rõ ràng. Trong không gian yên tĩnh, chỉ còn tiếng cơ thể cọ xát với chăn khe khẽ vang lên hòa cùng hơi thở đều đặn, rõ ràng hơn trong bóng tối từng nhịp, từng nhịp...
Môi của Diệp Tích Ngôn nhẹ nhàng di chuyển lên phía trên, dừng lại thật lâu ở bên má Giang Tự. Cô chỉ khẽ chạm, không quá gần cũng chẳng xa. Giang Tự chống một tay ra sau, phần lưng gầy gần như tựa vào thành giường nhưng vẫn giữ lại một chút khoảng cách. Cô hơi ngẩng cằm lên, đôi mắt khép hờ, đôi môi ấm áp hơi mấp máy, không tránh né cũng không lùi bước.
Sự im lặng tựa như một lời đồng thuận không lời, không cần suy đoán thêm.
Hai người không vội vàng. Họ cứ thế mà chạm vào nhau, nhẹ nhàng cọ má, cọ tai, cọ sống mũi... Diệp Tích Ngôn nâng tay, ngón tay lướt nhẹ qua khóe môi của Giang Tự, lúc ấn khẽ, lúc lại xoa nhẹ. Sau đó cô ôm lấy Giang Tự, để người kia ngồi lên chân mình.
Họ không hôn nhau cũng không làm gì quá giới hạn. Chỉ ôm nhau thật chặt như thể chẳng muốn rời xa, như thể muốn hòa làm một.
Một lúc sau Giang Tự khẽ lên tiếng, giọng thì thầm:
"Đừng đùa giỡn chị..."
Diệp Tích Ngôn cúi đầu, chôn mặt vào hõm xương quai xanh của Giang Tự, giọng dịu dàng đáp lại:
"Không có đâu."
Rồi cô đặt một nụ hôn, chỉ một nụ hôn duy nhất lên môi Giang Tự. Giang Tự vẫn không chủ động nhưng đôi môi bị cắn đến đau rát.
Những lời nói mang tính gợi cảm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tai-do-xuan-quang-thao-tuu-dich-khieu-hoa-tu/1110547/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.