Câu hỏi vừa dứt, phản ứng của mọi người mỗi người mỗi khác.
Mấy anh chàng có mắt nhìn liền hạ giọng, không để làm phiền không khí bên này. Tề Tam giả vờ chăm chú ăn uống, vừa gắp thức ăn vừa uống cháo làm như không nghe thấy. Còn Diệp Tích Ngôn, cô lặng lẽ đặt thìa xuống, trong lòng đã hiểu rõ ý đồ.
Đoạn trò chuyện nơi góc cầu thang đêm qua Diệp Tích Ngôn đã nghe thấy không sót một chữ. Giờ đây, cô lập tức nhận ra dụng ý của câu hỏi kia.
Hà Anh Chính rõ ràng đang thay mặt Tề Tam dò hỏi, dường như còn muốn giúp đẩy mối quan hệ này tiến triển.
Tề Tam thực ra cũng không tệ. Anh cao hơn 1m8, ngoại hình ưa nhìn, gia cảnh và thu nhập đều ổn định, tính cách cũng không có gì đáng chê trách. Dù xét về mọi mặt anh không bằng Giang Tự, còn nhỏ hơn cô hai tuổi, nhưng nếu so sánh tổng thể, anh vẫn được xem là người trẻ tài năng, đủ sức theo đuổi Giang Tự. Trong mắt mọi người, ít nhất là về hình thức, anh và Giang Tự khá xứng đôi.
Rõ ràng anh đã có ý với cô, mà Hà Anh Chính và mấy người bạn thân đang tìm cách tác hợp, tạo cơ hội để hai người gần gũi nhau hơn. Chuyến đi xuống thị trấn hôm nay chính là cơ hội. Một chuyến đi dạo vừa có thể trò chuyện tìm hiểu thêm về nhau, vừa tăng thêm thời gian tiếp xúc.
Có lẽ Giang Tự vẫn chưa nhận ra điều này. Cô bình thản đặt đũa xuống, trả lời chậm rãi:
"Bao giờ đi?"
Hà Anh Chính lập
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tai-do-xuan-quang-thao-tuu-dich-khieu-hoa-tu/1110596/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.