Hành động mập mờ này chỉ diễn ra trong chốc lát. Vừa chạm vào thì Giang Tự đã nhanh chóng thu tay lại, thản nhiên nói: "Tóc em hơi rối."
Diệp Tích Ngôn không biết phải làm gì, đôi môi mấp máy nhưng lời muốn nói lại bị nghẹn ở cổ họng, không lên cũng không xuống được. Cuối cùng chỉ có thể đáp lại bằng một tiếng "Ừ" nhạt nhẽo.
Giang Tự vẫn giữ vẻ điềm tĩnh như thể hành động vừa rồi không có gì đáng kể, nó vô cùng bình thường.
Người giữ xe đi đến gần, Diệp Tích Ngôn nhanh chóng thu lại cảm xúc. Sau đó gật đầu chào hỏi và cảm ơn trước khi đội mũ bảo hiểm, từ từ sắp xếp đồ đạc lên xe.
Người giữ xe cũng khá thân thiện, còn trò chuyện với họ một lúc.
Lần mua sắm này mang về quá nhiều đồ. Rượu thì chỉ có hai túi nhỏ nhưng thịt thì đầy một túi lớn, kèm theo rau củ và đồ ăn vặt đủ loại. Xe máy phía trước phía sau đều được cột kín đồ, để lại rất ít không gian cho hai người ngồi. Buộc phải chen chúc vào nhau để có chỗ.
Giang Tự không thể giữ khoảng cách như lúc đi được nữa. Vừa lên xe đã phải dựa sát vào lưng Diệp Tích Ngôn, hai người kề sát nhau. Cô vòng tay qua eo Diệp Tích Ngôn, cũng không làm gì quá đà, chỉ nhẹ nhàng ôm lấy. Một tay vẫn giữ nguyên không động đậy.
Diệp Tích Ngôn nhìn xuống cánh tay đang vòng qua eo mình rồi khởi động xe. Chỉ sau chưa đầy một phút đã rời khỏi thị trấn và rẽ vào con đường núi.
Chuyến về
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tai-do-xuan-quang-thao-tuu-dich-khieu-hoa-tu/1110605/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.