Chiến thắng cuộc đua, đương nhiên đội đua sẽ tổ chức một buổi ăn mừng tưng bừng. Tối đó, Diệp Tích Ngôn bị Chu Diên và mọi người kéo ra ngoài, cả nhóm quậy phá tưng bừng, ai cũng phấn khởi cực độ. Thậm chí ông chủ của đội đua cũng xuất hiện cùng mọi người chơi đùa đến tận nửa đêm.
Ông chủ đội đua rất hào phóng, tự bỏ tiền bao toàn bộ chi phí cho mọi người vui chơi. Không chỉ trong tối nay mà còn kéo dài thêm vài ngày nữa. Ăn mừng làm sao có thể kết thúc chỉ trong một đêm. Phải chơi ít nhất vài ngày, ngày mai tiếp tục, ngày kia cũng thế.
Diệp Tích Ngôn dự định về nước nhưng tất cả các thành viên trong đội đều phản đối. Người đầu tiên không đồng ý chính là ông chủ, khăng khăng bắt cô ở lại thêm vài ngày. May nhờ Herbert và mọi người giúp cô giải vây. Chu Diên dẫn đầu "tấn công" ông chủ bằng rượu, chuốc cho ông say mèm đến mức đứng không vững.
Là tay đua giành chức vô địch, Diệp Tích Ngôn hôm đó cũng uống không ít. Từ rượu champagne buổi chiều, rượu vang đỏ buổi tối đến đủ loại đồ uống lộn xộn khác. Cuối cùng cô không chịu nổi mà gục hẳn, hoàn toàn kiệt sức.
Sau đó mấy người bạn trong đội đã khiêng cô vào phòng, đưa cô về nghỉ ngơi. Cô mệt mỏi đến mức nằm lăn ra giường, không còn sức để rửa mặt, nhanh chóng chìm vào giấc ngủ. Sáng hôm sau tỉnh dậy, cô suýt chút nữa đã trễ chuyến bay về nước.
Diệp Tích Ngôn vội vã thu dọn hành lý, hấp tấp chạy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tai-do-xuan-quang-thao-tuu-dich-khieu-hoa-tu/1110690/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.