Đêm khuya căn nhà cũ chìm trong tĩnh lặng. Ánh đèn trong phòng rực sáng có phần hơi chói mắt.
Hai người trong phòng đều im lặng, không ai nói một lời. Giang Tự mở tập tài liệu ra, ánh mắt buông xuống, động tác chậm rãi. Trong khi đó, Diệp Tích Ngôn chủ động lui về ngồi trên giường ở góc phòng, nhường lại không gian, không cố ý nhìn vào những bí mật được lưu giữ trong tập tài liệu này.
Tài liệu được đựng trong túi chống ẩm, một xấp khá dày, cầm trên tay nặng trĩu. Bên trong không chỉ có tài liệu mà còn có thẻ nhớ của một chiếc máy ảnh nhỏ, ba lá thư đã ghi tên người nhận nhưng chưa kịp gửi và khoảng mười bức ảnh cũ đã ố vàng, tất cả đều là ảnh chụp chung của hai mẹ con. Từ khi Giang Tự mới sinh đến khi vài tuổi, rồi lớn lên đi học, từ tiểu học, trung học, phổ thông... cho đến năm ly hôn.
Những bức ảnh chụp chung của Giang Tự và Kỷ Vân Phù không nhiều, tất cả đều nằm ở đây, chỉ có ngần ấy.
Dưới chồng tài liệu là một bản di chúc tự viết, toàn bộ được Kỷ Vân Phù viết tay. Di chúc có chữ ký, ngày tháng cụ thể và dấu vân tay.
Giang Tự lật xem từ trên xuống dưới. Đầu tiên cô cầm thẻ nhớ của máy ảnh lên xem rồi đến những bức ảnh. Sau đó là ba lá thư.
Trong ba bức thư, chỉ có một bức là của cô. Hai bức còn lại được viết cho Trương Hiền Minh và Kỷ Tồn Ngọc. Cô nhìn lướt qua rồi nhẹ nhàng đặt hai bức thư ấy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tai-do-xuan-quang-thao-tuu-dich-khieu-hoa-tu/1110700/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.