Chờ chút…… Nơi đây hoang vắng, chỉ có hai đệ tử của tiểu tông môn là Cửu Hồi và Chỉ Du, cho dù hắn có trốn thoát hay dạy cho hai người bọn họ một bài học, cũng không có toàn năng nào đứng ra cho bọn họ làm chỗ dựa. Nghĩ vậy, hắn đột nhiên trở nên tà ác, triệu hồi thanh kiếm bản mạng: “Con ranh kia, dám kiêu ngạo như thế à. Nơi này không phải là địa bàn của Cửu Thiên Tông, không ai có thể bảo vệ ngươi.” “Ồ?” Cửu Hồi cười tủm tỉm hỏi: “Ngươi muốn làm gì?” Chỉ Du muốn tiến về phía trước, Cửu Hồi nhẹ nhàng giơ tay cản lại: “Giao cho ta xử lý.” “Đương nhiên là muốn ngươi trả lại toàn bộ những thứ ngươi đã lấy của ta.” Hắn có thể trở thành đại đệ tử chưởng phái của Thần Cực Môn, không phải chỉ dựa vào việc lấy lòng sư phụ, mà là có bản lĩnh thực sự. “Ngươi muốn cướp đồ của ta à?” Cửu Hồi triệu hồi dải lụa, dải lụa lộng lẫy treo giữa hai cánh tay nàng, bay lượn trong gió tuyết, nụ cười của nàng nhạt dần: “Ta không muốn ra tay, nhưng ngươi không chịu buông tha cho chúng ta, ta không còn cách nào khác.” Bạch Kỳ vùi đầu, cái chân đã từng bị đánh gãy hình như lại bắt đầu mơ hồ đau nhức. “Bớt nói nhảm đi, ta sẽ không tấn công nữ nhân không có khả năng tự vệ.” Đệ tử chưởng phái ngạo mạn cười lạnh: “Lấy pháp khí bản mạng của ngươi ra.” Quấn dải lụa quanh cánh tay hai vòng nữa, Cửu Hồi nhoẻn miệng cười:
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tai-ha-rat-binh-thuong-nguyet-ha-diep-anh/771274/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.