Nghe Cửu Hồi nói vậy, Bộ Đình quả nhiên trầm mặc một lát, ông ta nhìn qua Nam Phong, Nam Phong tránh ánh mắt ông ta. Cẩm Khinh Cừu nghiêng người nhìn Nam Phong, đi tới bên cạnh Cửu Hồi: “Vị đạo hữu này vẫn ổn chứ?” “Quá đau lòng và tức giận, lửa giận thiêu đốt trái tim, nhưng cũng may không bị thương.” Cửu Hồi cúi đầu nhìn gương mặt trắng bệch của Ngọc Loan, phát hiện tay trái của nàng đang bảo vệ thứ gì đó. Là một…… túi tiền? Cửu Hồi có chút ấn tượng với cái túi tiền này. Lần đầu tiên gặp nhau ở Vấn Tiên thành, có tên trộm lấy cái túi tiền này, nàng đã giúp Ngọc Loan lấy lại. Hóa ra cái túi tiền này quan trọng đến thế đối với Ngọc Loan? “Đây là túi tiền vạn phúc.” Cẩm Khinh Cừu nhỏ giọng giải thích: “Mạn Tương thành có một tập tục, khi con gái lên 6 tuổi, trưởng bối trong nhà sẽ tự tay thêu túi tiền cho con, để con có được hàng vạn phước lành.” “Túi tiền này chưa thêu xong,” Cẩm Khinh Cừu dừng lại, giọng nói có chút thương hại: “Có lẽ trưởng bối đã xảy ra chuyện ngoài ý muốn.” Mọi người có mặt đều hiểu, thiếu chủ của Mạn Tương thành đã thêu cái túi tiền này cho Ngọc Loan. Về việc vì sao chưa thêu xong, là bởi vì bà không có cơ hội thêu xong cái túi tiền này. Bình Lăng Dao đi tới, cẩn thận đặt túi tiền vào thắt lưng Ngọc Loan, bỏ thêm một trận pháp phòng hộ vào túi tiền chỉ được thêu một bên. Khoảng cách
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tai-ha-rat-binh-thuong-nguyet-ha-diep-anh/871389/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.