“‘Huyền Ti’ tuy rằng thân mang kịch độc, nhưng xà bì của nó, cũng là dược liệu vô cùng quý, không những giải được bách độc, người bình thường dùng, còn có thể cường thân kiện thể kéo dài tuổi thọ. Còn nếu là người có võ công cao cường dùng, thì lại càng có thể khơi thông kinh mạch, ổn định nguyên khí, tăng nội lực…” Cảm thấy tức giận, hận Hách Liên Dực Mẫn giỏi tâm cơ, vừa giận bản thân mình thả lỏng cảnh giác, nhưng lời đã ra miệng, hơn nữa mình cũng đã quyết định rồi, cho nên tuy là trong lòng tiếp tục không phục, cũng chỉ có thể là thở dài một tiếng, không có lựa chọn nào khác …
Bởi vì dược tính bá đạo của “Giải Nhụy”, mà không khoan nhượng chia một nửa nội lực của y cho nhi tử. Cho nên khi y nhận ra cái con rắn nhỏ kia chính là “Huyền Ti” thì sớm đã có kế sách, muốn lấy xà bì làm của riêng —— chẳng qua xà bì luôn luôn được Hách Liên Dực Mẫn mang theo bên người, cho nên y mới có thể kéo lâu như vậy cũng không ra tay ——
Hách Liên Dực Mẫn quả thật rất thông minh lanh lợi, nếu giữa đường biểu hiện ra một chút sơ hở, khẳng định hắn có thể nhìn ra ẩn tình bên trong, mà đúng là bởi vì như vậy, y mới có thể luôn luôn kiềm chế, muốn đợi cho sau khi trở lại Hách Liên gia, mở miệng muốn theo hắn trở bậy, đến lúc đó tất cả chuyện này thì đều có thể *thuận lý thành chương (cứ như thế mà thành),thần không biết quỷ không hay …
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tai-my-nhan-hoai/1612039/quyen-1-chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.