“Khâu tiểu thư, chớ có tùy hứng.” Hách Liên Dực Mẫn khẽ thở dài một tiếng, hắn cũng biết là sẽ như vậy, những đại tiểu thư gia môn đều nổi tính nóng nảy, hắn đã cảm thấy rất vô lực, quả thật đúng là đàn gảy tai trâu…
“…” Mộ Tĩnh Vân không bày tỏ thái độ gì, âm thầm cười vài tiếng, rõ ràng là đang xem náo nhiệt…
“ ‘Độc Nha’ ở đâu?” Bên này Hách Liên Dực mẫn vẫn còn đang đau đầu, bên kia dị tộc nhân ở trên đường lên tiếng, âm thanh chói tai băng lãnh, âm phát ra cũng có chút quái dị, nghe khiến người ta toàn thân sởn gai ốc, giống như là từ chỗ rất sâu ở trong cổ họng chật vật chen ra ngoài vậy, không khỏi làm người khác liên tưởng đến một động vật bò ra từ chỗ sâu dưới lòng đất, có loại cảm giác như có chất nhầy thấm ướt, từ từ chảy ra từ dưới bàn chân của người nọ, cho dù nhìn không thấy, cũng tràn ngập cảm giác nguy hiểm khiến không ai có thể sơ sót, bao trùm tứ phía…
Dĩ nhiên Khâu Linh Yến bị khiếp sợ, ngay cả lời nói ở đầu lưỡi cũng quên, thân thể nhỏ nhắn yêu kiều rõ ràng hơi run, hàm răng cũng cắn xuống môi dưới, cơ thể không tự chủ được nghiêng về phía sau, vừa nhìn cũng biết bị dọa không nhẹ.
Mộ Tĩnh Vân thấy bộ dạng này của Khâu Linh Yến, cười lạnh ở trong lòng, thầm mắng một câu ‘thật vô dụng’, nhưng mắng thì mắng, tự mình cũng có chút khó chịu, chủ yếu là vì thanh âm kia thật sự là quá mức ghê tởm,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tai-my-nhan-hoai/1612075/quyen-1-chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.