Trong chốn giang hồ lan truyền tin đồn, người người đều nói đệ nhất tà giáo Ứng Thiên giáo ở tận cùng phương Bắc quan ngoại, sâu trong sa mạc Kim Sa, xung quanh là cát vàng mênh mông.
Khí hậu Bắc Trường Thành khắc nghiệt, người dân bưu hãn (dũng mãnh). Từ lúc giáo chủ Ân Tự chưởng giáo tới nay, Ứng Thiên giáo lại càng phát triển mạnh hơn, vô số nhân tài, nhất thời *phong sinh thủy khởi*, ngạo thị võ lâm, không ai không biết.
(Phong sinh thủy khởi: tức là gió đi khắp nơi để mọi vật sinh ra, nước đến đâu thì mọi vật ở đó đâm chồi nảy lộc.)
Mặc dù Ân Tự không còn, nhưng căn cơ Ứng Thiên giáo đã vững. Ân Huyền Quắc là con của Ân Tự, không hổ là trò giỏi hơn thầy. Ứng Thiên giáo dưới sự dẫn dắt của hắn càng tỏa sáng rực rỡ như mặt trời! Quần hùng võ lâm tuy có lòng muốn tiêu diệt, nhưng đành lực bất tòng tâm. Hơn nữa Ứng Thiên giáo có lợi thế về địa hình khí hậu, võ lâm Trung Nguyên lại càng không dám làm liều, tùy tiện hành động.
Còn có vài nguyên nhân nữa, Ứng Thiên giáo tuy là tà giáo, nhưng có địa vị không nhỏ ở võ lâm Trung Nguyên. Cho đến nay, có rất nhiều truyền thuyết thần kỳ, mà vô cùng thần bí, nên chớ nên động vào Ứng Thiên giáo. Nhìn lại, Ứng Thiên giáo lập thành đã hơn bảy mươi năm, chỉ có lúc ban đầu bị quần hùng Trung Nguyên bao vây diệt trừ một lần, từ đó đến nay, ước chừng hơn năm mươi năm qua chưa bị kẻ thù bên ngoài quấy rầy xâm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tai-my-nhan-hoai/1612131/quyen-1-chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.