“!!!” Nghe thấy bốn chữ “Thiên Nhật Túy Lan”, Mộ Tĩnh Vân ngây ra một lúc, bất quá y hoàn hồn cực nhanh, tuy là thất thần trong chốc lát, nhưng giọng nói vẫn không tự chủ được mang theo một tia kích động và vội vàng không dễ dàng phát hiện được: “Ngươi có?”
“Hình như là có.” Nhíu mày, Hách Liên Dực Mẫn trả lời được xem như tiêu chuẩn của trả lời cũng như không…
“Có hay không có?” Nếu đối phương đã nói không rõ ràng như thế, vậy thì y sẽ làm cho nó rõ ràng!
“Có thì sao? Mà không có thì sao?” biểu cảm không phải khiêu khích bình thường…
“Có, lấy một gốc cây Thiên Nhật Túy Lan làm trao đổi, ta sẽ theo ngươi về Giang Nam cứu người; Không có, Hách Liên công tử cũng đừng nên nhiều lời, vẫn là nhanh chóng quay về, chuẩn bị tốt nhất quan tài đưa tang đi.” Rất rõ ràng, ngay cả vòng vo cũng không, trực tiếp nói rõ điều kiện.
“Là cứu người hay là hại người nha?” Nghe xong điều kiện của Mộ Tĩnh Vân, Hách Liên Dực Mẫn cũng không tỏ rõ thái độ, vẻ mặt tự nhiên như cũ, chỉ là giọng điệu có chút không mặn không nhạt hỏi một câu, giữa lông mày tựa hồ còn mang theo cười khẽ —— y đức của người này, chính là không tin được nha…
—— nếu y chỉ là một lòng muốn Thiên Nhật Túy Lan kia, mà ngại phiền toái ngay cả cả cứu cũng không cứu liền trực tiếp nói với hắn hết thuốc chữa, vậy hắn phải chịu tổn thất lớn rồi…
“Nếu không nên chết, tự nhiên là không chết được.” Biết Hách Liên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tai-my-nhan-hoai/1612133/quyen-1-chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.