Nhớ lại những chuyện đời trước, mũi ta không khỏi chua xót.
Ngay cả người như cha mẹ ta cùng Vưu Ngạo Tuyết còn được trùng sinh, vậy chắc chắn Mậu Tùng cũng vậy.
Đời này, ta sẽ nắm chặt tay chàng!
Theo thời gian đời trước thì lúc này Mậu Tùng đang được Đỗ Thiên Minh trọng dụng.
Một tháng sau, Đỗ Thiên Minh vì muốn đoạt thê tử của Sài viên ngoại mà mang theo đám chó săn núp trong chỗ tối, canh lúc Sài viên ngoại ra ngoài về một mình, trùm bao tải rồi đánh người ta trọng thương, hậu quả Sài viên ngoại nằm liệt nửa người.
Sài viên ngoại trong quan trường cũng quen biết nhiều người, nhất định phải kiện Đỗ Thiên Minh lên tới Hoàng Đế.
Đỗ Thiên Minh khóc lóc quỳ xuống cầu Mậu Tùng, nói: “Ta đang bàn chuyện hôn sự cùng đại tiểu thư nhà Vưu huyện lệnh, lúc này ngàn vạn không thể xảy ra chuyện, biểu đệ là người trượng nghĩa, nhất định phải giúp ca ca một phen.”
Cuối cùng Mậu Tùng đứng ra gánh tội thay Đỗ Thiên Minh, ngồi nhà lao hai năm.
Nhưng phần trượng nghĩa này đổi lại được gì? Khi mẫu thân Mậu Tùng bệnh nặng, Đỗ Thiên Minh một sợi râu nhân sâm cũng tiếc.
Sau khi trùng sinh, ta nhất định phải cùng Mậu Tùng đường đường chính chính ở bên nhau.
Ta nhờ Tào đồ tể tìm Mậu Tùng giúp, mấy ngày sau, Đậu Khấu mang tin từ chỗ biểu cữu về.
Đậu Khấu nói Tào đồ tể không tìm được ai tên Lý Mậu Tùng.
Nghe thấy câu này, mặt ta tái nhợt, sao có thể!
Ta chưa từ bỏ, vẫn không tin, nhờ Tào đồ tể
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tai-tinh-tieu-thuy-tam-thon-nguyet-quang/526288/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.