"Bị bỏng," Đường Nặc đáp, "Trước kia đi làm thêm không cẩn thận làm đổ đồ uống nóng.
"
Thẩm Du Ninh gật đầu, chọc chọc cổ cậu nói: "Sau này cẩn thận một chút.
"
Nhận ra đối phương thật sự không so đo chuyện gói sủi cảo Đường Nặc cũng lớn gan hơn, không chịu yếu thế mà chọc chọc cánh tay Thẩm Du Ninh, bắt chước giọng điệu của anh: "Sau này cẩn thận môt chút.
"
Nói xong câu đó cả hai người đều bật cười, Đường Nặc tiếp tục gói sủi cảo Thẩm Du Ninh đứng một bên làm trợ thủ cho cậu.
Dưới ánh đèn rực rỡ đêm giao thừa bọn họ cùng nhau ăn cơm tất niên, cùng nhau nấu sủi cảo, Đường Nặc còn ăn trúng sủi cảo nhân kẹo mà Thẩm Du Ninh lén gói vào, anh nói đây là điềm tốt, năm sau cậu chắc chắn sẽ hạnh phúc viên mãn.
Trên tivi đang chiếu chương trình xuân vãn, hai người không xem chỉ nghe âm thanh.
Giữa những tiếng nhạc ca múa hai người câu được câu không nói chuyện phiếm, lúc biểu diễn tướng thanh, Đường Nặc ôm An An cười ngã vào sô pha.
Da cậu rất trắng, lúc cười to khiến cả gương mặt đều trở nên hồng phớt, dưới ánh đèn ấm áp gần như có thể thấy lông tơ bé xíu trên má, giống như một quả mật đào mọng nước vừa mới được hái.
Thẩm Du Ninh muốn dẫn cậu đi dạo chợ đêm trên trấn cổ, Đường Nặc trộm lười bế An An che mặt giả bộ không nghe thấy.
Thẩm Du Ninh đi tới kéo cậu, cậu liền làm nũng với người ta, nói mình no ơi là no, có thể
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tam-biet-hoang-hon/1056695/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.