Ngày lễ hội.Mẹ Cám, thân là một người mẹ, luôn mong muốn con gái phải được xinh đẹp nhất, thông minh nhất, nổi bật nhất.
Chỉ vậy, đứa con gái này mới trở nên xuất chúng, được người người yêu quý, mến thương rồi kiếm được một tấm chồng tốt mà nương thân.Phận nữ nhi, xuất chúng đến mấy, tài năng đến mấy cũng chẳng bằng việc có được một chỗ nương tựa vững chắc!Bà mụ dẫn con gái đi mua vải, đích thân chọn ra một loại vải tốt nhất, đẹp nhất đem may thành đồ dạ hội.
Thế mà đứa con gái ngang bướng của bà lại nhất quyết chọn một loại vải, vừa thô, màu sắc cũng tối tăm may thành áo tứ thân bên ngoài.Nói là không muốn diện đồ màu sắc quá, không thích lộ da thịt quá nhiều.
Quả nhiên trái ngược với tính cách thường ngày của thị.Ít ra lúc mặc lên người xem cũng không quá tệ!Mẹ Cám ngắm con gái một lượt từ đầu xuống chân, rồi lấy ra hộp trang sức bằng gỗ, chọn một chiếc kiềng bé bằng bạc.
Bà mụ vén tóc Cám ra đằng trước để giúp thị đeo vòng.
Vừa đeo vừa nứng nở khen."Con gái của mẹ đúng là rất xinh đẹp!""Con là con gái của mẹ mà..."Cám nói xong liền nhoẻn miệng cười tinh ranh ."Ừ...!mả cha nhà cô...!dẻo miệng quá cơ đấy!"Bà mụ cười sau lại mắng yêu con.* * * * * * * *Cám bước xuống nhà, chân hài màu hồng có thêu ở trên một đóa Đỗ Quyên.
Trên người khoác áo tứ thân màu của hoa oải hương, bên trong mặc yếm lụa màu hồng nhạt.
Trên yếm thêu đóa hoa Lan bằng chỉ vàng, từng đường nét đều
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tam-cam-hung-dong/1220743/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.