Người luyện võ, đặc biệt là người sống trong giang hồ thường rất đề cao hai chữ quân tử. Bởi lẽ, chữ quân tử ấy bao gồm cả lễ, nghĩa, trí tín, tín, là triết lý nhân sinh, luân thường đạo lý. Chữ quân tử ấy là lẽ đúng sai, là quy tắc để người ta hành xử với nhau trong cuộc sống lúc nào cũng cận kề dao kiếm. Như là luật bất thành văn, người quân từ thì được quần hùng tôn trọng, còn kẻ tiểu nhân thì bị coi khinh chê cười. Những hành động như của gã râu xồm bị liệt vào hàng vô liêm xỉ và không thể chấp nhận được.
Gã râu xồm siết chặt tay lại, bóp cổ Trần Gia, Trần Gia nghẹn thở, cố gắng giãy ra. Lão ăn mày thủng thẳng quay lại, nhếc mép cười, khuôn mặt đã không còn vẻ đùa cượt:
- Đây đâu phải hành động của người quân tử, có giỏi thì đấu với ta.
Gã râu xồm đáp
- Quay lại đây, rập đầu xin lỗi các đại gia đi.
Gã vừa nói vừa ra vẻ đắc ý, tay dứ dứ ngay cổ Trần Gia, có thể thấy hắn chỉ cần tăng kình lực là bẻ gãy cổ Trần Gia được. Bỗng có 1 tên đầu trọc trong nhóm, từ trước đến giờ yên lặng giờ lên tiếng:
- Thổ Nghĩa ngươi còn định làm trò gì? Mau đi thôi, chậm việc ngươi biết tội gì không?
Hắn nói, nhíu mày, hoá ra gã râu xồm tên là Thổ Nghĩa, mấy gã đi cùng cũng gật đầu đồng tình.
Khuôn mặt đang nhăn nhở của Thổ Nghĩa co dần lại làm đám râu như lông nhím cũng chụm vào. Hắn cụt hứng vì không được
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tam-ma/857641/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.