Mùa hè đến, khách du lịch đến Bình Hải cũng nhiều hơn, mấy quán nhỏ ven đường lúc nào cũng tấp nập, mấy nhà hàng cao cấp hơn thì người người xếp hàng dài ngoài cửa.
Cả Lương Thừa và Kiều Uyển Lâm đều không muốn lãng phí thời gian đợi chờ, lái xe đi dọc hai con phố mà vẫn không tìm được chỗ nào hợp ý.
Kiều Uyển Lâm nói: “Không phải là em không mời anh, mà là ông trời muốn tiết kiệm tiền giúp em.”
Lương Thừa đang định phản bác thì màn hình điện thoại trên bục cần số sáng lên, hiển thị người gọi là “Anh Ứng”, quên đem tai nghe nên anh bắt máy trực tiếp luôn: “Alo?”
“Hôm nay có được nghỉ không?” Ứng Tiểu Quỳnh hỏi.
Hai ngày cuối tuần là dịp bận rộn nhất của nhà hàng, Lương Thừa nói: “Có chuyện gì à?”
Ứng Tiểu Quỳnh trả lời: “Đương nhiên rồi, có chuyện quan trọng tìm mày bàn bạc đây.”
Lương Thừa đang rẽ ở ngã tư, mặc cả nói: “Giữ chỗ cho em, em với Kiều Uyển Lâm cùng tới, còn nếu không thì em không rảnh.”
“Á đù, hai đứa bây đang hẹn hò à?” Ứng Tiểu Quỳnh sảng khoái đồng ý, “Khoan hưởng thụ thế giới hai người, mau tới đây đi!”
Kết thúc cuộc gọi, chuyện ăn uống cũng đã quyết định xong, Lương Thừa vươn tay ra mở đài, bốp, bị Kiều Uyển Lâm đánh cho một phát rụt tay về lại vô lăng. Sao thế, anh hỏi.
Kiều Uyển Lâm mất hứng: “Ai muốn mời anh ăn hải sản đâu, mắc muốn chết luôn.”
Lương Thừa bật cười: “Chúng ta ăn quỵt Ứng Tiểu Quỳnh một chầu, được không?”
Nửa tiếng sau, Lương
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tam-nhan/1232770/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.