Tảng đá trong lòng Kiều Uyển Lâm đã rơi xuống đất, lòng cậu nặng trĩu hai ngày sau đó cậu ép bản thân phải dọn dẹp lại tâm trạng. Cuộc sống bệnh viện đối với cậu chẳng xa lạ gì, nhưng trong một khoảng thời gian ngắn không thể rời khỏi đây được, cậu phải chuẩn bị để tác chiến lâu dài.
Cậu rất gian xảo, biết Lương Thừa hung dữ, Kiều Văn Uyên cũng hung dữ cho nên cậu ra tay với Hạ Tiệp. Hôm nay cần iPad, ngày mai lại đòi laptop, còn một đống tài liệu nữa chứ, ỷ phòng bệnh cao cấp có bàn làm việc và ghế da nên cậu đã mở hẳn một văn phòng ở đây.
Tôn Trác tới thăm cậu, cậu ngồi ở sau bàn làm việc như lãnh đạo để tiếp đãi ông, trong lúc này đã truyền nước biển xong, y tá có tới rút kim một lần.
Kiều Uyển Lâm đã gói gọn cảm xúc của mình, cậu trình bày rõ mọi chuyện một cách logic, bao gồm cả bản tin về sau.
Tôn Trác thấp thoáng nhìn thấy phong thái đĩnh đạc của Lâm Thành Bích, ông tháo mắt kính ra dụi khóe mắt, người đối diện đây vẫn là cậu học trò ưu tú của ông.
Nhưng mà sức khỏe Kiều Uyển Lâm quá kém, sắc mặt suy nhược hơn trước đây rất nhiều, chắc hẳn sự kích thích đó chính là tên thủ phạm cầm đầu.
Tôn Trác vô cùng áy náy: “Tiểu Kiều à, bây giờ những chuyện đó không quan trọng, cậu phải yên lòng dưỡng bệnh đi.”
“Cháu biết giới hạn mà.” Kiều Uyển Lâm nói, “Cháu muốn đích thân xử lý những tài liệu đó, chắc sẽ hơi chậm, chuyện xảy ra
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tam-nhan/1232838/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.