Cốc Vân rất chấp nhất nhìn hắn, “Phu quân, chẳng lẽ ngươi thật nhẫn tâm để hắn sống bên ngoài?”
“Hắn hiện tại cũng không có gì không tốt.”
“Phu quân chẳng lẽ là lo lắng ta sau này sẽ đối xử với hắn không tốt? Ta, Cốc Vân thề, nếu…”
Bùi Nhược Thần quét mắt liếc nàng một cái, lạnh lùng nói: “Không cần, ta đã nói xem như không có chuyện này là tốt rồi!”
“Phu quân —— “
Bùi Nhược Thần xoay người rời đi, hắn không muốn đứa nhỏ kia trở về!
Cốc Vân khổ sở nhìn Bùi phu nhân, Bùi phu nhân an ủi nói: “Con dâu, ngươi độ lượng như vậy khiến chúng ta thật cao hứng, bất quá, Nhược Thần không thích nữ nhân kia, cũng không muốn nhận đứa nhỏ, chúng ta cứ coi như hết!”
“Nương, nhưng là, đứa nhỏ kia chung quy là con của phu quân a! Mặc kệ mẫu thân hắn là ai, vẫn là mang huyết của Bùi gia, chúng ta…”
Bùi lão gia buông bát trà, chậm rãi nói: “Bây giờ tạm thời như vậy đi! Con dâu, ngươi cũng có tâm, bất quá, Nhược Thần đã quyết, ngươi không cần để ở trong lòng, nếu thực suy nghĩ cho Bùi gia, liền cùng Nhược Thần chung sống thật tốt với nhau đi!”
“Đúng vậy, đúng vậy, con dâu à, chúng ta rất hy vọng ngươi sẽ giúp Bùi gia chúng ta kéo dài hương khói! Các ngươi cần phải cố gắng a!”
Cốc Vân sắc mặt đỏ lên, Bùi phu nhân nói lời này thật là trắng ra.
Thần sắc mất mát của Bùi phu nhân vẫn không tránh được ánh mắt Cốc Vân, nàng hiểu rất rõ, mẹ chồng mình rất muốn đứa nhỏ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tam-phu-buc-toi-cua-phu-nhan-thinh-thu/1291368/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.