Tòng Thanh Vũ ngồi trên bàn ăn mì, xuyên qua thủy tinh trong suốt, cô thấy Triệu Y Ninh bộ dạng như muốn đi ra ngoài.
"Đi đâu đó?" Tòng Thanh Vũ đi đến phòng khách, tựa trên tường hỏi "Không phải là vì chưa nấu cho cô bát mì, cho nên hờn dỗi muốn bỏ nhà ra đi à?" Cô ba phần buồn cười bảy phần trêu chọc nói.
Triệu Y Ninh mang giày: "Cô thật sự cho là tôi vẻ ngoài hai mươi tám, mà nội tâm mười tám tuổi đó hả?" Nàng ngẩng đầu, liếc Tòng Thanh Vũ một cái "Chị đây mới không có ngây thơ hẹp hòi như vậy! Huống chi, cái gì gọi là bỏ nhà ra đi chứ, nơi này cũng không phải là nhà của tôi. Có điều, cô phải cố gắng một chút, đem chị tôi quẹo vào giường, nói không chừng nơi này sẽ thành nhà của cô đó."
Nàng nói không chút cảm xúc nào, lại chọc cười Tòng Thanh Vũ. Mỗi lần Nhị tiểu thư giải bày không chút tiết tháo, đều một bộ dạng bình tĩnh tự nhiên như vậy. Tòng Thanh Vũ trong lòng thở dài, nếu cô sớm một bước gặp được Triệu Y Ninh, nói không chừng sẽ không có hứng thú với Triệu Y Cách rồi, nội tâm cũng sẽ không bị dày vò như hiện tại. Chỉ tiếc, duyên phận trời đã định, tình yêu không phải cô nghĩ sao thì có thể thay đổi.
"Được rồi, công ty có việc, tiếc là chị hai bị bệnh, vậy nên tôi phải đến." Nàng mở cửa, trước khi ra ngoài không quên nói một câu "Tôi đi rồi. Cô cố gắng ngay tại đây đem chị tôi quẹo vào giường đi nha."
"Đi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tam-sau-tua-bien/249735/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.