3.
Hơn 9h tối, Giang Từ mới ra khỏi phòng sách.
Tôi vừa xem TV vừa đợi anh, cuối cùng cũng đợi được anh ra ngoài.
“Em… vẫn chưa ngủ à?” Anh hỏi, trong ánh mắt có sự mơ hồ.
Vẫn chưa hết xấu hổ sao?
Tôi ho nhẹ: “À, bây giờ em đi ngủ.”
Giang Từ gật đầu, đi về phía phòng ngủ. Đến cửa, anh đột nhiên dừng lại, quay đầu nói: “Em tắm trước?”
“Anh tắm trước đi.” Tôi lại gần: “Em tắm hơi lâu, anh có thể phải đợi em hai tiếng.”
Anh cười nhẹ: “Được.”
Tôi có hơi chán nản rồi. Anh không chủ động dù chỉ một chút.
Nếu như anh mời tôi tắm ch ung, tôi nhất định sẽ đồng ý nha.
Hừ?
Vì sao nhất định phải là anh mời tôi chứ?
Tôi tự đi vào không phải là được rồi sao?
Cánh cửa này tôi không mở được chắc.
Tôi nhẹ nhàng bước vào.
Vừa mở cửa ra, tôi đã thấy Giang Từ đang tắm. Mặc dù chỉ nhìn
thấy bóng lưng nhưng tưởng tượng ra bờ vai rộng, vòng eo thon, cặp mông săn chắc còn có cơ bắp gợi cảm.
Thế này đẹp hơn rất nhiều so góc nhìn khi được bạn trai cõng.
Gần ngay trong tầm tay, trong tầm tay.
Tôi ngây người một lúc.
Giang Từ dường như cảm nhận được gì đó, anh quay người lại.
OMG!
Mặt trước còn xuất sắc hơn.
Giang Từ vội vàng dùng tay che lại, vẻ mặt đầy hoảng sợ: “Em…anh không biết em vào đây, xin lỗi.”
Hỏi chấm?
Xin lỗi? Xin lỗi cái gì?
Xin lỗi cả chuyện này.
“Anh không cần xin lỗi.”
“Em có việc gì sao?” Giang Từ khàn giọng hỏi.
Miệng tôi khô
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tam-sinh-huu-hanh-may-man-gap-duoc-em/2679887/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.