I.
Sau nửa đêm trời bắt đầu mưa, tí tách tí tách rơi trên mái hiên. Khí lạnh hơi ẩm đan xen xâm nhập, Trần Dục tỉnh dậy thì thấy đầu vừa nặng vừa nóng, e là bị cảm rồi.
Gắng sức vươn tay với lấy chiếc di động, vừa mở máy đã nhảy ra N tin nhắn cùng với cuộc gọi nhỡ, về cơ bản đều đến từ cùng một người có lẽ đã sắp phát điên rồi.
Bắt đầu từ ‘Tổ tông ơi, anh thật sự chạy đi tìm linh cảm đấy à? Anh đừng có mà làm liều!’ càng về sau thì ‘Trần Dục!!! Anh mà không ngoan ngoãn quay về!!! Tôi sẽ đuổi theo đấy!!!’
Nhìn một đống dấu chấm than trên màn hình, Trần Dục bóp sống mũi, chỉ cảm thấy cơn đau đầu nặng thêm.
Bấm điện thoại, cẩn thận để xa tai, quả nhiên đầu bên kia vừa nhận điện thì: “Trần! Dục!”
“Đầu năm nộp truyện dài.” Trần Dục xoa xoa tóc, tốc chiến tóc thắng, đầu bên kia mừng rỡ tạm thời ngừng công kích, anh cẩn thận nói: “Thật sự không thể cho kéo deadline lần này sao?”
“Ngài tác gia à, ngài thật sự biết cách đùa giỡn với cái mạng nhỏ của tôi đấy…”
Đàm phán thành công.
Trần Dục cúp máy, đổi áo khoác dày hơn. Mới tới thị trấn nhỏ này được mấy ngày, trong nhà không có đồ dự trữ, nhìn tủ lạnh trống không, Trần Dục quyết định nhờ sự trợ giúp của các bình luận đồ ăn ngon.
Cửa hàng được đánh giá cao nhất ở gần khu vực này là một cửa tiệm trà sữa đồ ngọt, tên cửa hàng này là ‘MATH’, nghe rất mới lạ và thú vị. Trần Dục
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tam-su-ngot-ngao/1997862/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.