II.
Tiếng chuông gió vang lên, mùi hương ngọt ngào ấm áp ập vào mặt. Tròng kính của Trần Dục bị dính bụi nước, chỉ có thể lờ mờ đánh giá mặt tiền cửa hàng thông qua lớp kính mờ sương.
“Hoan nghênh ghé thăm.” Một chàng trai đang bận rộn đứng sau quầy khẽ cười chào hỏi, chiếc tạp dề màu cà phê nhạt được buộc quanh vòng eo nhỏ, anh tuấn đẹp trai, má lúm ẩn hiện.
Dễ thương.
Trần Dục lau xong mắt kính, trong con ngươi phản chiếu rõ ràng khuôn mặt của cậu chủ tiệm. Mắt cậu cong cong, cười lên trông thật hoạt bát.
Trong tiệm tạm thời không có khách, Trần Dục chống tay trên quầy, dùng menu che chắn mà lén nhìn cậu chủ tiệm. Cậu đang chuyên tâm mài cà phê, các đốt ngón tay của cậu quả nhiên giống như trong bình luận nói không có cảm giác thon gầy mảnh khảnh như của thiếu niên mà trông rất mềm mại mượt mà.
“Anh đã nghĩ xong đồ muốn gọi chưa?” Cậu chủ tiệm đột nhiên lại gần, chóp mũi thiếu chút nữa đụng vào anh, “Xin lỗi xin lỗi, dọa đến anh à?”
Cậu vội vàng lùi lại, giống như một con thỏ hoảng sợ.
Trong một giây đó Trần Dục ngửi thấy một mùi hương thanh ngọt không giống bánh ngọt, là dưa hấu của mùa hè, ô mai của tháng năm.
“Cậu có đề cử gì không?” Trần Dục cười nhìn cậu chủ tiệm bị dọa sợ, cửa hàng này không viết món đề cử hàng ngày, có vẻ như mỗi thứ bán ở đây đều rất được ưa chuộng.
“Có phải anh bị cảm không?” Cậu chủ tiệm kinh ngạc trợn tròn cặp mắt, “Tôi thấy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tam-su-ngot-ngao/1997864/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.