Những tháng ngày này thật không có cách nào vượt qua.
Tô Hồng mặt không cảm xúc đem bản thân mình quấn vào trong chăn, phía bên ngoài phòng không ngừng truyền đến tiếng kêu chói tai của phụ nữ, là vợ cả của Tô Án hiện lại đang nổi điên rồi.
Chỉ cần hắn ở nhà, người vợ chính thức này liền ầm ĩ cả ngày cả đêm, thật giống như chẳng cần biết ngủ là gì cứ thế mà làm rộn.
Hắn từ buổi tiệc đêm lần trước trở về khoảng chừng đã được mấy ngày chưa ra khỏi cửa, bởi vì tâm hồn hắn phải chịu đựng đả kích nặng nề - không phải vì chuyện hắn lén lút bị Nhan Ngọc Minh liếc mắt liền nhìn ra, mà là, hắn đã dùng hết mọi mánh khóe vụng trộm giữ lại một sợi tóc duy nhất nuốt vào trong cơ thế sau đó lại bị nhận phải thông báo, vô hiệu.
Tại sao lại vô hiệu! Lão tử đây đã liều lĩnh đến mức bị xem là tên biến thái nguy hiểm trộm tóc của người khác, bây giờ anh lại nói với tôi vô hiệu!!!
[Tô Hồng: Hệ thống, anh đừng bắt nạt tôi ít đọc sách không biết nhiều, đối với loại kiến thức khoa học kỹ thuật này tôi thật không hiểu chẳng phải qua tóc có thể xét nghiệm ra quan hệ ruột thịt sao, tạo sao lần này lại không đọc ra được DNA của hoàng đế chứ!"]
[Hệ thống: Xin bình tĩnh…Hay là vì số lượng không đủ?]
[Tô Hồng cười khẩy: Anh là thực tập sinh à, muốn số lượng nhiều như vậy để làm thí nghiệm hay sao?]
[Hệ thống: Ký chủ xin hãy bình tĩnh, tôi đã truyền
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tan-chay-trai-tim-cua-sep-ca-ngay-lan-dem/2209366/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.