Cơ thể đã quá mệt mỏi, Tiểu Bình nửa sáng nửa tối mơ mơ màng màng, đang chuẩn bị chìm vào giấc ngủ thì bất chợt một cỗ hàn ý xuất hiện làm hắn rét run lên. Bản năng sinh tồn dường như bị đánh thức, Tiểu Bình lách người sang trái, thình lình một đạo băng nhận nhanh như chớp ghim thẳng vào gốc cây hắn vừa dựa, cắm ngập vào sâu hơn sáu tấc. Nếu chỉ cần chậm hơn một chút thôi thì rõ ràng rồi, thứ mà vật đó đâm vào là thân thể hắn chứ k phải là gì khác, nghĩ đến mà ớn lạnh.
“Vú...útttttt..!Phập!! Phập!!”
Liên tiếp ba bốn đạo băng nhận phóng tới chỗ Tiểu Bình đang đứng, hắn chật vật né tránh, lực đạo càng lúc càng mạnh.
“Xoẹ...tt!” Gốc cây đứt đoạn, để lộ ra vị trí của hắn, Tiểu Bình hoảng sợ vùng dậy chạy trối chết. “Là hồn thú gì vậy trời?!” Hắn không muốn mất mạng tại nơi này, trị số trừng phạt của game khi người chơi chết là rất cao, hắn lại càng không muốn phải cực khổ bỏ ba bốn tiếng đồng hồ chỉ để cày nhiệm vụ lấy lại phần kinh nghiệm nhân vật đã mất, chung quy tại.... gã lười.
Tung người nhảy lên một nhánh cây cao gần đó, Tiểu Bình cố gắng nín thở, nép vào thân đại thụ, cẩn thận quan sát xung quanh. Từ hướng sau lưng gắn khi nãy chợt có tiếng sột soạt, bụi cỏ lay động, dần dần lộ ra chân tướng kẻ đánh lén. Một con nhím khổng lồ, thân thể dài tầm sáu mét, cao hai mét, nó có bộ lông màu xanh lam nhạt, gai nhím dựng lên, đầu nhọn sắc ánh lên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tan-dau-la-dai-luc-vuong-gia-chi-lo/1522862/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.