Vừa chạy đến phòng cấp cứu, tôi lập tức đi tìm anh Ông đang lo lắng đứng chờ trước cửa.
"Có sao không?" Tôi gấp gáp hỏi.
"Tình trạng vẫn chưa ổn định, nhưng không nguy hiểm đến tính mạng."
"Xảy ra chuyện gì vậy?"
Anh Ông luôn ôn hoà điềm đạm cũng khó tránh hoảng hốt, "Hôm qua tôi cùng phó giám đốc tăng ca ở công ty, khi vào phòng cô ấy định đưa tài liệu thì thấy cô ấy ngã dưới đất, trên bàn còn nôn ra một bụm máu, sợ quá nên tôi vội gọi xe cấp cứu, nghĩ thế nào cũng thấy nên báo với cô một tiếng..."
Tôi nghe mà cả người rét run, suýt nữa ngất đi.
Đàm Nhã Hằng nghiêm mặt hỏi: "Trước đấy Hứa nữ vương...!phó giám đốc có gì khác thường không?"
"Ừm...! Tôi chỉ biết mấy tháng nay phó giám đốc luôn làm việc như không muốn sống, thỉnh thoảng tôi còn nhận được email của cô ấy lúc hai, ba giờ sáng...!Phó giám đốc không yên tâm Duy Duy ở nhà một mình nên đem công việc về nhà làm, thế nên tôi cũng không rõ cô ấy bận bịu tới mức nào."
Tôi nhíu mày, "Duy Duy ở nhà một mình? Không phải có sinh viên làm thêm mới tới ư..."
Anh Ông ngờ vực nhìn tôi, "Sinh viên nào mới tới? Phó giám đốc cũng không thuê người khác, theo tôi biết thì trước giờ phó giám đốc không có ý định ấy, ít nhất tôi cũng không nghe cô ấy nói."
Tôi ngơ ngẩn.
"Người nhà của cô Hứa Nhân Ninh là ai?" Một y tá chạy ra, vội vàng hỏi, "Chúng tôi muốn giải thích về tình trạng của cô Hứa Nhân Ninh."
Ba
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tan-du-doi-nguoi-tro-tan-doi-toi/1755368/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.