Hộp kính của anh so với hộp kính bình thường rộng hơn rất nhiều, trên măt hộp là vải nhung màu lam đậm, bên trong là vải lót màu trắng, mà tấm ảnh kia, dường như là chụp trên một mặt cỏ xanh ngát, màu xanh nổi bật vô cùng thu hút, cho nên mới khiến Hứa Kha phải liếc mắt nhìn trộm một cái.
Cô đứng không gần lắm với bàn làm việc, cho nên nhìn không được rõ lắm. Chỉ nhìn thoáng qua một cái, hình như là ảnh của một người con trai mặc áo trắng thì phải.
Cô quay về bàn trà, ngồi trên chiếc ghế mây cười trộm. Này Tấm ảnh này chắc chắn không phải là bức ảnh lí do của việc Chương Uyển Nhược đá anh đi, bởi vì người trên ảnh rõ ràng là một người con trai. Nhưng người mà anh trân quý dến mức để cả ảnh trong hộp kính sẽ là ai đây?
Chẳng lẽ là chính anh ta?Hay là người anh thích bây giờ lại là đàn ông? Hứa Kha cảm thấy hai cái khả năng này, đều có chút không ổn, vì thế, nhịn không được rất muốn cười to.
Thẩm Mộ cầm một ấm trà đi tới, ngồi đối diện cô, đổ nước nóng vào trà xanh. Sau khi rửa trà rồi đổ lượt nước thứ nhất đi, mới rót ra chén đầu tiên.
Trong nước nóng 80 độ, lá trà từ từ nở căng ra giống như những câu chuyện cũ sắp trào tới.
Vẻ mặt cô không đổi sắc, trong lòng cũng chẳng có chút gì chấn động.
Xa cách 6 năm vậy mà anh vẫn còn nhớ rõ sở thích của cô. Cô không thích uống lượt nước trà thứ nhất, chỉ thích
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tan-sung/1514838/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.