Hứa Kha nhìn thân ảnh cao gầy kiêu ngạo kia, lòng chợt căng thẳng.
Cô tuyệt đối không thể ngờ được lại có thể gặp được Lê Cảnh Hoa mẹ của Thẩm Mộ ở đây. Bà vẫn thanh lịch như trước, đã khoảng năm mươi tuổi nhưng nhìn đi nhìn lại vẫn thấy bà rất cao quý, rất xinh đẹp.
Tay Thẩm Mộ nắm tay Lê Cảnh Hoa, nhưng ánh mắt lại gắt gao đặt trên người cô. Bất ngờ gặp phải hai người không muốn nhìn thấy nhất, không thể ngờ tới nhất, trong khoảnh khắc này cô nhất thời trở tay không kịp, giật mình.
Chương uyển Nhược kéo tay Mạc tân vũ đi thẳng về phía trước. Cô ta nhìn thấy hai người kia, đầu tiên là ngẩn người, sau đó vô cùng vui vẻ bỏ tay Mạc Tân Vũ ra, tiến lên vài bước nắm lấy cánh tay Lê Cảnh Hoa, hưng phấn kêu lên: "Dì Lê, dì trở về bao giờ thế ạ ?"
Lê Cảnh Hoa mỉm cười với cô ta, "Từ mấy hôm trước."
Mạc Tiểu Tiểu không kìm chế được nắm lấy bàn tay Hứa Kha , có chút căng thẳng. Năm đó khi Lê Cảnh Hoa đại náo hôn lễ của Thẩm Tiếu Sơn cũng chính là thời gian cô chuyển về gần nhà họ. Không biết bây giờ Lê Cảnh Hoa có làm khó cho Hứa Kha hay không. Cô đang rất hối hận, đáng lẽ vừa rồi không nên ép Hứa Kha tới chỗ này
Mạc Tân Vũ mỉm cười bước lên: "Khéo quá, không ngờ lại có thể gặp dì Lê ở đây."
Lê Cảnh Hoa cười cười với anh "Nơi nay chỉ có tuổi trẻ các cháu mới được quyền tới sao?"
Chương Uyển Nhược lập tức
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tan-sung/1514836/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.