Edited by Bà Còm in Wattpad
“Rốt cuộc ngươi muốn hỏi cái gì?” Trường Thọ là một hài tử nên không đủ sức nhẫn nại để che dấu suy nghĩ bèn hỏi thẳng Tạ Hộ: “Vừa rồi ngươi cùng nữ nhân thối kia đối thoại, ta đã nghe được! Ngươi muốn giết ta đúng hay không?”
Tạ Hộ nhớ tới mấy lời trao đổi lúc nãy với Lan di nương, cũng khó trách tiểu tử này có địch ý với nàng như vậy, lời nói của Lan di nương lúc đó xác thực dễ dàng khiến người hiểu lầm.
Tạ Hộ hơi mỉm cười: “Những gì ta muốn hỏi thì đã hỏi xong. Ngươi còn có gì muốn nói không?”
Tiểu tử kia ngây ngẩn cả người, nhìn Tạ Hộ thật lâu không nói gì. Tạ Hộ kêu Trúc Tình tới phân phó: “Đi lấy mấy bao điểm tâm cho hắn mang về, phái hai bà tử đi theo hắn, có người hỏi liền nói là ta phân phó, ai khó xử hắn thì quay lại nói với ta.”
“. . .”
Nghe Tạ Hộ nói xong, Trúc Tình tuy rằng kinh ngạc nhưng không biểu hiện ra ngoài, gật đầu liền định dẫn tiểu tử kia rời đi. Trường Thọ lại dùng đôi mắt to hắc bạch phân minh nhìn chằm chằm Tạ Hộ, trên mặt lem luốc chật vật đến cực điểm, ánh mắt còn kích động hơn lúc nãy cứ dán vào Tạ Hộ. Trúc Tình cầm điểm tâm, lại kêu hai bà tử tới, bảo hai người đưa hắn hồi Thúy Phượng các.
Trong tay Trường Thọ cầm điểm tâm Tạ Hộ cho hắn, hồ nghi ngẩng đầu lên nhìn Tạ Hộ thêm vài lần, khó có thể tưởng tượng nữ nhân này lại cứ thế
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tang-chang-mot-doi-ve-vang/552433/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.