Anh muốn đưa em đi đâu?
Vấn đề này, Hải Nhã nghĩ cũng không muốn nghĩ, lúc này cô rất cần anh, anh đem cô đi đâu cũng được.
Xe máy chạy như bay trên đoạn đường vắng, sau đó dần dần đi qua một ngõ nhỏ, cuối cùng dừng ở trước cửa một quán bar. Tô Vĩ bước xuống xe, giúp cô lấy mũ bảo hiểm xuống, trên mặt cô vẫn còn những giọt nước mắt vừa nãy khóc chưa lau khô, anh dùng tay tỉ mỉ lau khô, nhỏ giọng nói: "Cười một cái nào, đừng khổ sở như vậy."
Hải Nhã vô lực lắc đầu: ". . . . . . Cười không nổi."
"Vậy ít nhất đừng khóc." Anh cúi đầu khẽ hôn lên trán cô, "Ngoan, mọi chuyện sẽ tốt ngay thôi."
Hải Nhã dụi dụi con mắt, miễn cưỡng lộ ra nụ cười tủm tỉm, vịn vào cánh tay anh nhảy xuống xe máy: "Đi thôi, em không sao."
Quán bar này so với quán bar Dạ Sắc của Đàm Thư Lâm lớn hơn một chút, ở khu vực trung tâm có một sàn nhảy nhỏ, trong sàn nhảy có một chiếc đàn piano, có một anh chàng vẻ mặt say sưa đánh đàn…hả đánh bài hát có lên là Long Miêu. Bên trong quán bar mờ ảo đã tràn ngập khách, Tô Vĩ dắt cô đến trước quầy, có một người đàn ông khoảng 30 tuổi tiến đến, giọng nói rất thân thiết: “Hiếm thấy, cậu đem một cô gái đến đây. Vodka? Hay bia?"
Tô Vĩ nhẹ nhàng đỡ Hải Nhã ngồi lên một chiếc ghế cao, dặn dò người đàn ông này: "Không uống rượu, thay tôi chăm sóc cô ấy."
Người đàn ông đó gật đầu, thành thạo lấy ra
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tang-em-mot-doi-ngot-ngao/2278402/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.