Đến làm việc ở KV, mặc dù mới làm việc được mấy ngày, nhưng Hải Nhã cảm thấy học được không ít thứ.
Cuộc sống bận rộn mà phong phú luôn làm cho người ta tràn đầy hi vọng, nhưng trước mắt, cô lại một lần nữa không thể không vứt bỏ cái hi vọng này.
Hải Nhã xuống dưới lầu tìm một góc khuất gọi điện cho Dương Tiểu Oánh, khéo léo nói với cô ấy cô không muốn tiếp tục làm công việc này, Dương Tiểu Oánh cũng không có ý kiến gì, chỉ nói: “Có vấn đề gì tính sau, chờ tớ trở lại rồi xem giúp cậu ở đâu có công việc gia sư nào không…”
Rõ ràng là người ta nhiệt tình giúp đỡ, cuối cùng lại biến thành kết quả như thế này, Hải Nhã áy náy không biết làm như thế nào mới tốt, cộng thêm Lão Trương khi biết cô nghỉ việc sắc mặt trở nên rất khó coi, cô lại càng cảm thấy lúng túng không biết theo ai. Nói thật, bản thân mới làm vài ngày đã xin nghỉ, hơn nữa lại còn đúng dịp tết nhất muốn đi, người ta sẽ dành cho mình sắc mặt tốt mới lạ.
Hải Nhã không biết giải thích nguyên phức tạp bên trong như thế nào, cũng không muốn giải thích, ít nhất ngày cuối cùng cô phải làm thật tốt cho đến hết giờ, bây giờ việc cô làm cũng chỉ có thế này.
Sau khi Đàm Thư Lâm trở về không đầy một lát sau liền đi, lại giống như giận dỗi, một mình chắp tay sau lưng đi tuốt đằng trước, mà phía sau cô gái xinh đẹp kia ra sức túm lấy tay cậu ta, cậu ta cũng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tang-em-mot-doi-ngot-ngao/2278417/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.