Đứng ngoài cửa thành, Mai Vũ kích động ngẩng đầu nhìn lên.
Đây là Bách Lý Phong Vân Thành sao? Đây thật sự là Bách Lý Phong Vân Thành hả? Nàng đã muốn đến đây từ lâu rồi đó!
Tại sao à? Đơn giản là vì ở Bách Lý Phong Vân Thành có rượu ngon.
= =
Khụ, khụ. Không thể nói những lời như vậy được. Nói thế chẳng khác gì nàng là tửu quỷ cả.
Thật ra, chuyện này phải nói tới đặc sản của Bách Lý Phong Vân Thành.
Bách Lý Phong Vân Thành có trồng một loại trái cây tên là Thanh Tương. Loại trái cây này nếu nhưỡng thành rượu thì vô cùng ngon nhưng cũng rất mạnh, người bình thường chỉ uống được một chén. Có một câu nói: Một ly rượu Bách Lý Phong Vân, tựa như anh hùng quét ngàn quân.
Trên giang hồ, ai ai cũng biết đến loại rượu Thanh Tương này. Từ xưa, rượu ngon xứng anh hùng, cho nên phàm là những người có chút tửu lượng trên giang hồ đều đã đến Bách Lý Phong Vân Thành để được uống một ly rượu Thanh Tương.
Nói tới Bách Lý Phong Vân Thành thì đương nhiên không thể không nhắc đến Thành chủ của Bách Lý Phong Vân Thành.
Thành chủ hiếu khách, kết bạn khắp nơi, thường thích uống rượu với bằng hữu. Là người hiền hòa, thoáng đạt, ai đi ngang qua tòa thành này có thể được cùng uống rượu với hắn coi như là một việc may mắn trong đời. Chỉ là, vị Thành chủ này rất kỳ lạ, hắn có một loại bí thuật có thể làm mờ đi gương mặt hắn trong mắt người khác. Tuy thích giao du với người khác,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tang-quan-ruou-doc-tien-quan-ra-di/2479596/quyen-4-chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.