Lớn như thế này, Nguyệt Quỳnh đã từng chịu qua không ít đả kích, sau khi gặp được Nghiêm Sát, hắn đã bị đích đả kích khiến cho trưởng thành, nhưng lần đả kích này đã trực tiếp phá hủy hình tượng cao lớn uy vũ của Nghiêm Sát trong cảm nhận của hắn. Sau khi bị Nghiêm Sát cường bạo, hắn có thể lừa dối chính mình, nói đó là do Nghiêm Sát uống rượu say nên thất thố, nhưng lần này Nghiêm Sát lại thanh tỉnh dị thường, một giọt rượu cũng không uống.
“Mau ngủ.”
Người đang ôm hắn đột nhiên lên tiếng, Nguyệt Quỳnh nhắm mắt lại. Nghiêm Sát chỉ ở trong dục dũng cùng hắn một hồi, không làm hắn đến nỗi tan xương nát thịt, nhưng hắn lại không cao hứng nổi dù chỉ một chút, thật quá đả kích. Bàn tay to trên lưng dùng sức, Nguyệt Quỳnh dúi đầu vào chăn, cố gắng ngủ. Một lát sau, Nguyệt Quỳnh thật vất vả mơ màng ngủ thì cằm lại bị nắm, đầu bị nâng ra khỏi chăn, hắn mở to mắt.
Màn được kéo lên, ánh lửa mỏng manh phát ra từ chậu than, Nguyệt Quỳnh có thể nhìn rõ đôi mắt của Nghiêm Sát. Đôi mắt xanh lá ngày thường luôn thâm trầm không đáy giờ đang nhìn thẳng vào hắn, Nguyệt Quỳnh nuốt nuốt nước miếng. Nghiêm Sát cũng không nói gì, cứ nhìn hắn như vậy, Nguyệt Quỳnh rất muốn tránh đi, nhưng hắn không dám, người này đã muốn lật lọng, vạn nhất y sinh khí, y lại làm hắn một hồi nữa thì làm sao đây?
Nhìn nhìn, tim Nguyệt Quỳnh đập nhanh, “thình thịch thình thịch”, người này vì sao lại dùng loại ánh mắt này nhìn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tang-yeu/2543031/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.