Ôn Nhuyễn cho người đi trả lại thiệp mời của Thấm Dương huyện chủ, lý do là nàng không rảnh. Nhưng nói sâu xa hơn, chỉ cần Thấm Dương huyện chủ không phải là kẻ ngốc, đều biết đó chỉ là cái cớ, thực ra là nàng không muốn gặp.
Ôn Nhuyễn định đi dự tiệc đầy tháng, liền sớm cho người làm một chiếc khóa trường mệnh và vòng tay bằng vàng ròng, còn chuẩn bị thêm đồ ngọc, giày đầu hổ và quần áo, những món quà đầy tháng mang ý nghĩa tốt lành.
Trước khi xuất giá, Ôn Nhuyễn có mấy người tỷ muội thân thiết cùng tuổi, mà nàng được xem là người xuất giá muộn nhất. Người gả đi sớm nhất chính là con gái của Trung Phụng Đại phu trong triều, gả vào hầu phủ, tên là Văn Tịch, lớn hơn Ôn Nhuyễn một tuổi. Văn Tịch và con trai thứ của đích thê trong hầu phủ yêu thương nhau, nên vừa đến tuổi cập kê liền gả đi. Chỉ là nhà cao cửa rộng nhiều quy củ, xuất thân của cô không phải là tốt nhất, tự nhiên sẽ bị người khác xem nhẹ.
Lần này tiệc đầy tháng của con trai, nếu bên nhà gái có bạn bè thân thích có thể chống lưng, cô ở nhà chồng cũng có thể có chút thể diện, không đến mức bị người khác xem thường nữa.
Lúc Văn Tịch gửi thiệp mời cho Ôn Nhuyễn, trong lòng chắc cũng thấp thỏm, cho nên khi nghe tin Kiêu Vương phi đến, trong lòng vừa kinh ngạc vừa vui mừng.
Mà Ôn Nhuyễn có ý muốn giúp đỡ Văn Tịch, nên sau khi đến, cố ý nói chuyện một hồi lâu với hầu phủ phu nhân,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tao-phan-truong-phu-cung-trong-sinh/2969268/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.