Có giáo trình trong tạp phiến hướng dẫn, trình độ chế tạo huyễn tạp của Trần Mộ tiến bộ thần tốc. Tri thức về tạp phiến trong giáo trình khiến Trần Mộ mở rộng tầm mắt. Trừ thời gian huấn luyện cùng chế tạo năng lượng tạp, hắn đều dành thời gian chìm đắm trong huyễn cảnh của tạp phiến thần bí.
Thời gian còn lại hắn dùng để quan sát những sự vật xung quanh. Giáo trình vĩnh viễn chỉ là lý thuyết, muốn đề cao, còn cần rất nhiều kinh nghiệm quan sát thực tế. Quan sát, đó là bước đầu tiên. Cái gọi là ảo mà như thật, nếu không biết vật thật ra sao, thì sao làm được giống như thật. Để làm được, hoàn toàn cần nhiều thời gian quan sát tỉ mỉ.
Đây là thứ mà người chế tạo huyễn tạp cấp thấp nhất định phải tích lũy.
Điều này cũng khiến hắn chịu di chứng nghiêm trọng, ví dụ như khi gặm bánh mì, lại không nhịn được ngây người nhìn chằm chằm ổ bánh mì trên tay gần sáu bảy phút, đến lúc tỉnh táo lại, thì bụng đã đói đến mức thắt lại.
Một khi hắn cẩn thận quan sát sự vật nào đó, rất dễ lâm vào trạng thái ngây người trong một thời gian dài, hay còn gọi là mê mẩn. Những lúc như thế này, tốc độ phản ứng của hắn trở nên cực kì chậm chạp, dường như có sự ngăn cách giữa hắn và hoàn cảnh xung quanh.
Có lần đến nhà Lôi Tử, hai người vừa trò chuyện vừa trân trọng uống thanh thủy lưu vân. Đang uống đột nhiên Trần Mộ im bặt. Lôi Tử gọi hắn nửa ngày cũng không thấy phản ứng,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tap-do/1760179/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.