” Anh hùng cứu mỹ nhân. Không biết có tiếp tục motip cũ đến cực điểm, mỹ nhân yêu anh hùng không? Hóa ra đuổi bọn giám ngục là Tình Dược hiệu quả nhất.” Snape nhếch miệng cười.
” Câm miệng, Severus! Cậu đã cười nhạo tớ cả một buổi chiều!” Harry giận dữ.
Snape không hề lo lắng Harry giết người xả giận, vẫn nhàn nhã như trước. ” Có lá gan làm thì đừng sợ người khác nói. Cái tớ nói là đã nhẹ nhàng nhất. Cậu có muốn nghe những lời kinh khủng hơn không? Tin tức mới nhất từ Hufflepuff. Tớ đã nghe ngóng được. Cậu bị miêu tả như một kẻ cuồng tình dục, vô số nữ sinh đáng thương ngã quỵ dưới móng vuốt của cậu. Ai nói Hufflepuff đều là những kẻ ngu ngốc? Tớ cho rằng bọn họ rất có năng lực tưởng tượng.”
” Được rồi, Severus, làm ơn!” Harry rên rỉ ngồi xuống sofa.
Rốt cục Snape cũng nghiêm túc. ” Vậy nói chuyện chính. Cậu định giải thích thế nào với giáo sư Voldemort đây?”
10:05, Harry bưng một khay thức ăn đứng trước tẩm thất của Voldemort. Trên cánh cửa theo phong cách Rococo là một con rắn lớn lười biếng liếc mắt nhìn cậu, sau đó chán nản cúi đầu.{ Thực nhàm chán, lại một tên nói tiếng người.}
{ Nói thật, yêu cầu của ngươi quá cao. Nói được xà ngữ là thiên phú hiếm thấy.}Harry nói.
Con rắn kinh ngạc nhìn cậu, rất muốn tiếp tục nói chuyện phiếm, nhưng cửa đã mở. { Được rồi, xà ngữ giả không cần mật khẩu.}
Thấy Harry đến, Voldemort buông cuốn Bách khoa toàn thư hắc ma pháp thế kỷ hai mươi ra, mỉm cười hỏi:
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tay-cua-ta-xuyen-qua-toc-den-cua-nguoi/938118/quyen-1-chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.