2
Từ ngày hôm đó, ta không còn bén mảng đến phòng của Cố Thời Tuế nữa. Chỉ cần đến gần nơi đó, ta lại không kìm được mà nhớ đến những chuyện dơ bẩn, ô uế giữa bọn họ.
Mới đầu, Cố Thời Tuế còn thấy vui vẻ thanh tĩnh. Chỉ là mối quan hệ mật ngọt như rót mật vào tai giữa hắn và Trưởng công chúa cũng chẳng thể kéo dài mãi. Cả hai đều là người hiếu thắng, đều muốn thay đổi đối phương.
Việc Cố Thời Tuế năm xưa không muốn vì lấy công chúa mà hủy hoại sự nghiệp, đã chứng minh trong lòng hắn có những thứ còn quan trọng hơn cả Trưởng công chúa. Mà điều công chúa muốn, là người nam nhân ưu tú này phải một lòng một dạ với nàng.
Sau không biết bao lần tranh cãi, cuối cùng Cố Thời Tuế cũng nhận ra. Ta không còn đối với hắn như trước kia, không còn quan tâm sắc mặt hắn, không còn ân cần hỏi han hắn mỗi khi hắn ưu tư phiền muộn nữa.
Cố Thời Tuế từng bóng gió dò hỏi ta, có phải trong nhà đã xảy ra chuyện gì không vui hay không. Ta chỉ cụp mắt xuống, dùng dáng vẻ cung thuận để lấp l.i.ế.m cho qua.
Chẳng biết từ lúc nào, khắp kinh thành bắt đầu rộ lên những lời ca tụng "mỹ danh" hiền lương thục đức, không tranh không ghen của ta, trong đó phần chế giễu, xem thường lại nhiều hơn.
Trưởng công chúa không thích người khác khen ngợi Tể tướng phu nhân, hành sự càng thêm không kiêng dè. Nàng thường xuyên lấy đi một vài vật trang sức tùy thân của Cố Thời Tuế mỗi khi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/te-tuong-phu-nhan/2721495/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.