“Tớ hối hận rồi! Tớ thật sự hối hận rồi!!”
Đoạn Di bám chặt lấy cây cột sau cánh gà, sống chết không chịu vào phòng thay đồ.
Hách San San ở phía trước kéo cậu, Tưởng Vọng Thư đang bẻ từng ngón tay cậu đang bấu chặt lấy cây cột.
Thịnh Vân Trạch thì khoanh tay, dựa người vào cánh cửa trước mặt Đoạn Di, ung dung xem kịch vui.
Đoạn Di lúc này mới thật sự nếm trải cảm giác tự đào hố chôn mình. Cậu liếc mắt nhìn Thịnh Vân Trạch, hắn đang cười như không cười, chắc chắn trong lòng đang cười nhạo cậu.
Cậu còn chưa kịp dùng ánh mắt cầu cứu Thịnh Vân Trạch thì đã bị Hách San San chắn ngang tầm nhìn.
Chính xác hơn là bị một chiếc váy ngắn kẻ caro xanh trắng của bộ đồng phục nữ sinh chặn mất.
Đoạn Di lập tức vùng vẫy: “Tớ không mặc! Tớ không mặc đâu!”
Hách San San cười khẩy một tiếng, ra lệnh cho đám đàn em giữ chặt Đoạn Di, sau đó định cởi quần cậu ra.
Thấy vậy, Thịnh Vân Trạch không thể ngồi yên được nữa. Hắn sải bước tiến lên, túm lấy cổ áo Đoạn Di kéo về phía mình.
Bọn đàn em lập tức buông tay, nuốt nước miếng, nhìn sắc mặt khó coi của Thịnh Vân Trạch.
Cũng đúng, tuy Đoạn Di là con trai…
Nhưng cậu là Omega.
Dù nhìn thế nào cũng không giống Omega, bình thường chơi đùa với đám con trai, mọi người đều quên mất giới tính thứ hai của cậu.
Nhưng quan trọng nhất, cậu là người của Thịnh Vân Trạch. Giữa ban ngày ban mặt, lột quần vợ của bí thư, bọn họ muốn chết sao?
Hách
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ten-alpha-nay-sao-lai-nhu-vay/2048504/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.