Ba Đài sầm mặt lại, mình không phải người Phan gia, nếu như điểm chết bọn họ, như vậy sẽ hoàn toàn đắc tội với Phan gia.
Nếu trở mặt với Phan gia, chỉ sợ sẽ ảnh hưởng đến kế hoạch của mình, hiện tại nên làm gì bây giờ?
Hai người trước mặt rốt cuộc là ai phái đến?!
Ba Uyển Thanh cùng Phan Bình Bình nhẹ nhàng thở ra, cha nhất định sẽ không để mình chết.
Ba Uyển Thanh tin tưởng, cha có thể xử lý tốt chuyện này, buổi tối hôm nay cũng có thể bình yên vượt qua.
- Ta cũng không phải người Phan gia, làm như vậy không hợp lý đi?
Không phải vạn bất đắc dĩ, Ba Đài không muốn đắc tội với Phan gia.
Đông Tứ lạnh nhạt nhìn về phía Ba Đài:
- Ta rất ghét người đã biết rõ còn cố hỏi, bây giờ nói, còn có thể cứu một người, Thái Thú ngươi là quan phụ mẫu An Khang châu, ngươi nhẫn tâm nhìn một mạng người mất đi như vậy sao?
- Hiện tại chọn cũng là đang mưu hại sinh mệnh, ta tin chắc tất cả mọi người ở đây đều sẽ không chọn!
Ba Đài nghiêm giọng quát lên, cũng có chút ngông nghênh.
Đông Tứ cắt một tiếng, nhìn về phía mọi người hô:
- Các ngươi ai nguyện ý điểm danh? Hiện tại năm cái mạng!
Tất cả mọi người sửng sốt một chút, sau đó sự tình điên cuồng phát sinh.
Theo một người hô to nguyện ý, phía sau liên tiếp hò hét, đối mặt với sinh tử, tất cả mọi người đều muốn tự cứu.
Trong đội ngũ duy nhất không có lên tiếng chính là Ba Uyển Thanh, mà
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ten-dau-troc-nay-rat-nguy-hiem/1775618/chuong-137.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.