19.
Bữa tiệc này kết thúc sớm hơn tôi tưởng.
Tôi không có tâm trạng, Kỷ Dĩ Tinh cũng nhạt nhẽo, còn Trình Kỳ thì không tiện đứng giữa để dàn xếp trong mối quan hệ này.
Thén kìu cả nhà đã đọc truyện từ nhà dịch Cẩm Mộ Mạt Đào, bấm theo dõi mình để nhận được tbao triện mới nhe :333
Tôi uống rượu, đầu óc hơi choáng váng, ngồi trên ghế phụ lái nhắm mắt chờ tài xế đến đón.
Mơ hồ nghe thấy tiếng cửa ghế sau bị mở ra.
Cảm xúc trong lòng tràn đầy, tràn đến mức chỉ một chút cũng dễ dàng hóa thành bực bội.
"Tài xế thuê mà ngồi ghế sau làm gì..." Tôi cau mày, mở mắt ra, đúng lúc nhìn vào gương chiếu hậu, chạm phải ánh mắt của người phía sau.
Đôi mắt màu lưu ly ấy trong bóng tối vẫn rực rỡ như cũ, vừa trong trẻo vừa phức tạp. Kỷ Dĩ Tinh trước giờ vẫn luôn là một điều mà tôi không thể nào thấu hiểu.
Cậu ta nhìn vào mắt tôi qua gương chiếu hậu, đôi mắt khẽ cong lên, cười nhạt.
Có lẽ là do bản năng, tôi bỗng cảm thấy sống lưng lạnh buốt, một luồng cảnh báo nguy hiểm nhanh chóng truyền đến vỏ não.
"Cậu..." Tôi vừa mở miệng, giây tiếp theo, cánh tay phải của cậu ta đột ngột luồn qua khe giữa ghế ngồi và cửa xe, người từ ghế sau nghiêng tới gần.
Tôi còn chưa kịp phản ứng, một chiếc khăn tay mềm mại đã bịt chặt lấy mũi miệng tôi. Tôi trợn to mắt, không thể tin nổi mà nhìn cậu ta qua gương chiếu hậu.
Gương mặt cậu ta vẫn rất bình tĩnh, hoàn toàn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tha-dung-gap-go-dam-my/1058456/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.