Ngoại truyện
Trên núi đã có tuyết rơi mấy ngày, Du Bình thấy buồn tẻ, xách rượu xuống núi tìm bạn.
Ba, năm người bạn vừa ăn lạc rang, vừa uống rượu.
Trên bàn, bạn bè nói chuyện trời đất, chỉ hận không thể thổi phồng da trâu, còn Du Bình thì vẫn luôn buồn bã.
Vài ngày trước, hắn nhận được tin Tiết đại nhân qua đời.
Hắn theo hầu Tiết đại nhân mười mấy năm, tình cảm sâu nặng, một năm trước, vì phải chăm sóc cha nương già nên mới phải từ chức, trở về ngọn núi lớn này.
Giờ đây, cha nương đã mất, Tiết đại nhân cũng mất, hắn có chút buồn bã.
Bạn bè trêu chọc hắn: "Sao thế này? Muốn lấy vợ rồi à?"
Hắn xua tay: "Đi đi đi, tiền đồ các ngươi cũng chỉ có vậy thôi."
Bạn bè khinh thường: "Đều là dân đen, nói như thể ngươi có tiền đồ lớn lắm vậy."
Du Bình bị nghẹn họng.
Hắn không có tiền đồ lớn nhưng trong lòng hắn, có một bí mật lớn lắm.
Là bí mật thật sự có thể chọc thủng trời.
Hắn đã say, bí mật được giữ kín chín năm, không lên không xuống treo lơ lửng trong cổ họng.
Hắn thật sự muốn nói ra, trong lòng ngứa ngáy khó chịu.
Sau vài chén rượu, hắn càng khó kiềm chế, quyết định chắc chắn phải nói ra bí mật này, lấy lại chút thể diện trước mặt bạn bè.
"Các ngươi biết không? Hoàng thân quốc thích triều trước, vẫn chưa tuyệt diệt."
Bạn bè cười lớn: "Nói bậy bạ gì thế! Ai mà không biết
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tha-lam-ngoc-nat/1070166/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.