Khám phá xong khoảng vườn rộng trên bảy mươi mét vuông, tôi mới bắt đầu để ý đến căn nhà nhỏ nằm cách mặt đất bởi bậc thềm bằng đá. Nhà không có lầu nhưng khá rộng rãi và thoáng đãng. Bốn phía không bị vây quanh bởi các bức tường mà có một khoảng không rộng. Trên bức tường bên phải cửa chính có treo tấm biển nhỏ ghi dòng chữ “Cấm làm phiền”.
Quả thật rất hài hước.
Căn phòng khách được thiết kế đơn giản với bộ bàn ghế bằng gỗ, sơn trắng. Trên tay vịn và các góc nhọn có những họa tiết lồi màu hồng hoặc xanh biển. Hai tấm rèm bằng vải ren trắng bay phất phơ bên khung cửa rộng càng làm tăng vẻ dịu dàng, thanh thoát. Tôi thích thú đưa tay thử sờ vào chậu hoa Bất Tử được gắn trên tường.
Là thật chứ không phải giả.
Phòng bếp cũng không mấy phức tạp nhưng lại có đầy đủ vật dùng cần thiết. Tôi biết người ở đây không cần ăn uống. Nhưng một ngôi nhà nếu không có phòng bếp sẽ như cái xác không hồn. Thần Tuyên quả thật rất tử tế khi đã chấp thuận cái nguyện vọng có phần vô lý này.
Bộ bàn ghế dành cho bốn người đặt giữa phòng càng dễ thương không chịu được. Trên bàn có để chậu lan đất nở hoa màu hồng tím. Quạt máy, bóng đèn, tủ bếp, bồn rửa chén…tất cả đều có đủ. Duy chỉ thiếu một cái…ti vi. Mà nếu có chắc cũng chẳng làm được gì.
Nhà vệ sinh rộng lớn, có sàn nhà sáng bóng như gương. Bồn tắm hình trái tim to đến nỗi có cảm tưởng đủ cho cả hai người
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tha-thu/1904800/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.